Một số bài văn hay dành học sinh Lớp 4,5 - Trường Tiểu học Sơn Lĩnh

doc5 trang | Chia sẻ: thuongnguyen92 | Lượt xem: 340 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Một số bài văn hay dành học sinh Lớp 4,5 - Trường Tiểu học Sơn Lĩnh, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỘT SỐ BÀI VĂN HAY CỦA HỌC SINH LỚP 4 -5 .
Trường Tiểu học Sơn Lĩnh
Đề bài : Em hãy kể lại câu chuyện nói về một kĩ niệm đáng nhớ giữa em và người bạn thân trong lớp .
Bài làm 1:
 Bạn bè em có rất nhiều , nhưng người em chơi thân nhất đó là bạn Nhật Linh.
 Nhật Linh có nước da bánh mật , có thân hình cân đối . Trên miệng luôn nở nụ cười tươi tắn . Linh còn là một người có tấm lòng thương người . Có lần bạn Thùy quên không mang bút màu bạn ấy cũng cho Thùy mượn . Có lúc bạn Anh quên tẩy Linh sẵn sảng bẻ nữa cục tẩy của mình cho Anh. Nhưng tiếc một điều là Linh học còn yếu , nhất là môn toán . Có hôm cô giáo gọi Linh lên bảng làm bài tập toán , Linh loay hoay mãi mà không sao làm được . Cô cho Linh về chỗ và bảo giờ ra chơi hãy làm cho bằng được . Giờ ra chơi tất cả các bạn trong đó có cả em đều say sưa với những trò chơi thì bạn ấy phải cắm cúi làm bài tập . Nhìn vẻ mặt buồn thỉu của Linh trông thật tội .Tiến lại gần Linh em nhẹ nhàng giảng giải và hướng dẫn cho Linh hiểu rồi cuối cùng Linh cũng hoàn thành được bài tập cô giao . Cũng từ ngày đó cô giao cho em kèm cặp thêm cho nhật Linh. Nhật Linh ngày càng tiến bộ và cũng ít bị cô giáo nhắc nhở nhiều như trước nữa . Tình bạn giữa hai chúng em cũng lớn dần từ đó và ngày càng gắn bó với nhau như hình với bóng. Đi đâu hay làm gì cũng đều có mặt hai đứa khiến cho nhiều bạn phải ghen tị với tình cảm của chúng em . Chúng em còn hứa với nhau là sẽ cùng nhau phấn đấu học tập thật giỏi , vâng lời thầy cô và làm vui lòng bố mẹ , để trở thành con ngoan , trò giỏi , không phụ lòng của thầy cô và bạn bè .
 Em rất cảm ơn Linh . Nhờ có Linh làm cho cuộc sống của em thêm phần thi vị.
 Bài viết của HS : Phạm Thị Huyền
 Lớp : 5B
Đề bài : Tả vẻ đẹp quê em khi mùa xuân đến.
Ôi! Hoa mận tàn thật rồi . Thế là đã hết mùa đông lạnh giá . Xuân tới, Xuân tới thật rồi! Cây cối đâm chồi nảy lộc , ra những chồi non xanh mơn mởn. Chim chóc trở về Từ Phương Nam đang chuyền cành hót líu lo trên mấy cây bàng trước cửa lớp 3B. Những ánh nắng bắt đầu chiều xuống làm ấm lên xua đi cái lạnh của mùa đông buốt giá .
 Mùa xuân là mùa đẹp nhất , bởi nó đẹp ở sắc màu hoa lá. Đào và mai là hai loài hoa đặc trưng của mùa xuân . Hồng thắm của hoa đào, vàng tươi của hoa mai, làm xuân thêm vuih[n, tươi trẻ hơn. Muôn loài hoa khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời.
 Mùa xuân không chỉ hoa là đẹp mà cây cối cũng không thua kém . Cây nào cũng đâm chồi, nảy lộc. Cây bàng trước sân trường lớp 3B đã nhú ra hàng nghìn chồi non như hàng nghì đốm lửa xanh bập bùng trước gió xuân. Mới hôm nào, hai hàng cây trên đường tới lớp trọc trụi lá , vươn ra những cành khẳng khiu co mình chống chọi với những trận gió bấc , mưa phùn của mùa đông. Vậy mà chỉ sau một đêm nàng tiên xuân xuất hiện đã thay cho chúng bộ cánh mới xanh non mượt mà trông thật duyên dáng làm sao . Lúc này chúng như vui hơn , thỉnh thoảng còn đung đưa dùa giỡn cùng chị gió xuân trông điệu đà làm sao. 
 Xuân về , Tôi như một chú sáo nhỏ chạy nhảy , bay lượn khắp đường làng để tận hưởng không khí ấm áp của mùa xuân trên quê tôi. Để ngắm cánh một màu xanh của lúa thì con gái , và kia là dòng sông ngày đêm lặng lẽ lượn quanh làng . Vườn rau mẹ tôi trồng như cũng xanh hơn nhờ ánh nắng mùa xuân sưởi ấm . Xuân đến đưa về cho lũ trẻ chúng tôi niềm vui được nhận quần áo mới , được đi chúc tết ông bà . Được cùng nhau quây quần bên nồi bánh chưng xanh. Gia đình sum họp quây quần bên nhau sau những ngày xa cách . Thật tuyệt phải không các bạn .
 Em rất yêu quê em. Tất cả đã tạo nên bức tranhkif diệu mà có lẽ chỉ riêng ở quê em mới có. 
 Bài viết của HS : Trần Yến Nhi
 Lớp : 5B
§Ò bµi: H·y t­ëng t­îng vµ kÓ l¹i c©u chuyÖn ng­êi con hiÕu th¶o dùa vµo ®o¹n tãm t¾t cèt truyÖn d­íi ®©y(L­u ý kÕt bµi theo lèi më réng):
Ngµy xöa ngµy x­a, cã hai mÑ con sèng bªn nhau rÊt h¹nh phóc. Mét h«m, ng­êi mÑ bÞ èm nÆng vµ chØ kh¸t khao ®­îc ¨n mét tr¸i t¸o th¬m ngon. Ng­êi con ra ®i, v­ît qua bao nói cao rõng s©u, cuèi cïng anh còng mang ®­îc tr¸i t¸o trë vÒ biÕu mÑ.
Bài làm:
Ngày xửa , ngày xưa có 2 mẹ con sống trong một túp lều cũ nát bên vệ đường . Hằng ngày, hai mẹ con phải làm việc rất vất vả mới đủ ăn. Tuy vậy 2 mẹ con vẫn sống hạnh phúc.
Một hôm , bà mẹ đang làm việc thì bỗng nhiên trời đổ mưa to, không có gì để che nên bà phải dầm mưa và không may về nhà bà bị ốm. Do không có tiền mua thuốc kịp thời nên bệnh ngày càng trầm trọng. Bà ho rất nhiều và có khi còn ra máu, bà sốt liên mieenkhieens người con vô cùng lo lắng. Cậu con ngày đêm ở bên giường bệnh chăm sóc cho mẹ. Đút cho mẹ từng thìa cháo, thay khăn chờm cho mẹ. Một đêm , do sốt cao nên bà mê sảng . Trong lúc mê sảng bà đã thốt ra câu nói : “Ta muốn được ăn một quả táo thật thơm ngon”. Cậu bé nghe vậy nên liền gửi mẹ cho bác hàng xóm và lên đường đi tìm táo.Cậu phải vượt qua bao nhiêu khó khăn hiểm trở, thú giữ rình rập hòng nuốt chửng cậu , gây rừng cào rách da thịtThế nhưng cậu không nản chí mà vẫn tiếp tục cuộc hành trình vì trong đầu cậu lúc này chỉ nghĩ đến mẹ ở nhà đang thèm được ăn táo và vì tình yêu cậu dành cho mẹ là rất lớn. Cuối cùng cậu cũng tìm thấy một cây táo sai trĩu quả. Câu rất thèm nhưng không dám ăn , chỉ bứt đúng một quả và vội vàng trở về dâng lên cho mẹ.Về nmhaf cậu đã trao táo cho mẹ . mẹ ngạc nhiên vì thấy có táo lúc trái mùa và thấy con mình áo quần rách ifsneen rất tò mò . Cậu con đã kể lại đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau và khóc, những giọt nước mắt của hạnh phúc. Lại nói đến quả táo , nó như là một thứ thần dược , khi mẹ ăn hết quả táo thì bệnh ngày càng thuyên giảm và dần dần mẹ cậu khỏi bệnh. Hai mẹ con lại quây quần bên nhau và cùng nhau làm việc như xựa
 Qua câu chuyện trên , em thấy cậu bé quả thật là một cậu bé hiếu thảo . Làm mọi điều để cứu mẹ. Em rất khâm phục con người cậu và em sẽ noi gương cậu bé – hiếu thảo với những người thân yêu của mình .
 Lê Thị Mỹ Hảo
 Lớp 4A
 Đề bài: “ Đẹp lắm anh ơi con sông Ngàn Phố
 Sáng cả đôi bờ hoa bưởi trắng phau
 Nay mai những chuyến đò xuôi ngược
 Bưởi quê mình rời bến nối đuôi nhau ”
 Dựa vào ý thơ trên em hãy tưởng tượng ghi lại cuộc trò chuyện của dòng sông với con người.
Bài làm:
 Vào buổi trưa hè oi bức , tôi ra ngồi dưới một gốc sung già cạnh bờ sông sau nhà. Cảnh vật quanh tôi thật yên tĩnh. Xung quanh tôi lúc này chỉ là một màu nắng chói chang, không một cơn gió thổi cũng chẳng có một tiếng chim kêu. Tôi tưởng tượng có thể nghe được tiếng thở của những chú côn trùng nhỏ xíu. Đang hướng tầm mắt về phía dòng sông, bỗng văng vẳng bên tai tôi một tiếng nói nhỏ nhẹ, rất giống tiếng nói của người nhưng nhìn khắp bốn phía tôi chẳng thấy bóng dáng của ai. Trong tôi bắt đầu có cảm giác lành lạnh ở sống lưng. Cảm giác choáng váng , lo sợ bao trùm lên toàn bộ cơ thể tôi. Lấy hết sự can đảm còn sót lại trong con người tôi cố lắng nghe xem một lần nữa : “ Hương này , tôi là sông đây. Chẳng phải thường ngày bạn đều ra đây tâm sự cùng tôi sao.”À! Thì ra là tiếng nói của dòng sông. Tôi nhẹ cả người và bắt đầu bình tĩnh lại để lắng nghe dòng sông tâm sự .
 Hương này , tôi rất hãnh diên với cái tên Ngàn Phố . Thân hình tôi thon thả , mềm mại làm sao. Tôi có thể uốn lượn như dãi lụa đào bay trong gió . Tôi cũng có thể trườn mình lên các tảng đá hay luồn trong các hang đá ngầm. Bạn có biết không? Mọi người nói tôi rất có ích, nhờ có tôi mà những cánh đồng lúa thêm xanh tươi màu mở,cung cấp nguồn nước sạch cho dân làng sinh hoạt,  Đến mùa nước nổi tôi lấy thân mình ra đẩy những trận lũ đi thật nhanh, nhằm giảm thiệt hại đến mức tối thiểu cho bà con , nhất là những gia đình ở hai bên bờ sông. Đặc biệt ở cạnh tôi có hàng bười nhà bà Năm, chắc từ chỗ bạn đứng cũng nhìn thấy chứ . Đến mùa hoa bưởi nở là tôi thích nhất bởi vì hương hoa bưởi đã ngâm trong nước tắm cho tôi , nó xức vào mình tôi thứ hương thơm đặc biệt . Mùi dìu dịu , ngòn ngọt rất quyến rũ lòng người . Tôi rất tự hào vì được làm bạn vời hàng bưởi nhà bà Năm.Để trả ơn , Đến mùa bưởi thu hoạch tôi dùng thân mình nâng những chuyến đò chở bưởi đi đến mọi nẻo đường, phố chợ. Giúp con người chở bưởi quê mình đi khắp nơi đấy bạn ạ. Nhưng cũng có không ít người rất tệ . Họ không có mắt hay sao mà cứ mặc sức ném vào mặt tôi bao nhiêu là rác thải bản thỉu rồi cả xác chết của các động vật bị bệnh nữa , làm người tôi hôi thối chẳng ai muốn gần. Tôi cũng là người co9s ích chứ có phải là kẻ ăn hại đâu chứ . Nếu không có tôi làm soa có những đồng lúa chín vàng , có nước sinh hoạt cho họ tắm rữa , giặt giũ chứ! Trước đây tôi thơm tho là vậy , thế mà giờ đây thì May sao còn có bạn thỉnh thoảng nhớ đến tôi , ra tâm sự cùng tôi mà thôi. Cảm ơn bạn nhiều nhé và tôi cũng nhờ bạn về nói với con người quê bạn rằng : Đừng ném rác thải vào người tôi, đừng coi thường tôi mà nên bảo vệ tôi , bởi tôi là một phần cuộc sống của các bạn đấy. Thiếu tôi các bạn khó mà sống nỏi . Thôi chào tạm biệt cố bè . Hãy về học bài đi kẻo ngày mai đến lớp cô giáo phạt đấy. Từ nãy tới giờ tôi nói nhiều quá phải không ? Bạn hãy hiểu giùm tôi vì đó là những điều tôi cần phải giải bày .
 Thật vui mà cũng thật đáng buồn. Qua nghe những lời tâm sự của dòng sông tôi mới hiểu ra một điều : thì ra mội sự vật đều có suy nghĩ , đều có ngôn ngữ cho riêng mình, ai cũng có tâm sự chứ không phải chỉ có con người mới có tâm sự .Bởi vậy , tôi – các bạn – chúng ta hãy cùng nhau bảo vệ dòng sông , bảo vệ nguồn nước mát lành như nguồn sữa mẹ nhé. Từ nay bản thân chúng ta cúng như mọi người hãy chung tay bảo vệ dòng sông quê hương yêu dấu của chúng ta.
 Lê Thị Anh Thư
 Lớp 4A
Đề bài: Quê hương tôi có con sông xanh biếc
 Nước gương trong soi tóc những hàng tre
 Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
 Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng.
 Dựa vào khổ thơ trenem hãy tả vẽ đẹp của con sông quê và tình cảm yêu thương của con sông đó.
Bài làm
 Tuổi thơ tôi gắn bó với bao kĩ niệm đẹp . Đây là triền đê với mỗi chiều hè tôi cùng mấy đứa trẻ trong xóm chạy thả dều, Kia là quả đồi cùng nhau chăn trâu, cắt cỏ và trước mặt là con đường quên thuộc của mỗi sớm cùng chúng bạn rảo bước đến trường, nhưng quên thuộc và thân thiết hơn carlaf con sông quê thôi thường ra thả hồn mình tâm sự cùng nó vào những buổi trưa hè.
 Tôi không rõ con sông quê tôi có tự bao giờ , chỉ biết rằng nó chảy qua làng tôi và được mọi người dân quê gọi bằng một cái tên trìu mến “Sông Sơn Lĩnh”. Con sông oằn mình lượn quanh làng như dải lụa đào tung bay trước gió . Với thân hình mềm mại , làn nước trong suốt một màu là chiếc gương cho chi tre soi mình ngắm sắc đẹp .Ngoài ra nó còn đẹp hơn khi vào mỗi chiều có bàn tay của chị tre chải chuốt , vuốt ve và bảo vẹ cho dòng nước như hàng mi bảo vệ con mắt cho người. Vào buổi bình minh, khi ông mặt trời vừa tỉnh giấc nó đà nhanh chóng đẩy nhứng giọt nước tinh khiết lên rửa sạch cho khối cầu lửa được tỉnh táo để rồi ông mặt trời trả ơn nó bằng một màu nước phớt hồng như má nàng thiếu nữ đang thẹn thùng làm duyên. Đến trưa những tia nắng xuyên qua những rặng tre chiếu xuống mặt nước tạo nên những tia sáng lấp lánh xanh, đỏ, vàng như dải cầu vồng ẩn mình dưới làn nước mát. Cũng có khi nó ánh lên chấp chới như những ánh sao đêm. Đến chiều khi ông mặt trời xuống núi thì dòng sông vội vàng thay cho mình chiếc áo mới màu xanh lục. Dòng sông thật điệu đà , chỉ trong một ngày mà thay đến 3 lần áo .
 Vào mùa hè, nước sông hạ xuống, có nơi chỉ lội lút mắt cá chân tôi, những lúc đi chăn trâu chúng tôi thường lội xuống sông lật những tảng đá lê để tìm bắt tôm, bắt cá nương ăn , thú vị lắm bạn ạ. Ấy thế mà khi mùa lũ về thì thật ghê sợ, dáng vẻ hiền hòa thương ngày của nó biến đâu mất .Sông lúc này như một con mãnh thú , tàn bạo và rất ghê rợn. Bắt đầu là sự chuyển màu của dòng nước từ màu xanh biếc sang màu đỏ ngầu. Nước lên nhanh một cách chóng mặt, nó đẩy trôi mọi thứ cản đường đi của nó , đến cả chị tre hàng ngày trò chuyện , vuốt ve cho nó mà nó cũng không tha . Đến cả hoa màu bà con trồng hai bên bờ sông cũng bị nó tống đi nốt.
 Chắc các bạn không hiểu vì sao nó giận giữ như thể đúng không? Nhưng tôi thì rất hiểu nó . Bởi chúng ta đã gây ra nạn chặt phá rừng bừa bãi, ngay cả những cánh rừng đầu nguồn ta cũng không tha, để rồi khi mưa xuống có bao nhiêu nước đều bị đẩy đi, bao nhiêu đất đá sụt lở đè nặng lên dòng sông. Nó không chống đỡ nối và từ đó sự giận giữ của nó mặc sức công phá. Quả thật , khi dòng sông nổi cơn thịnh noojthif con người khó mà ngăn lại được. Nhưng sau mỗi cơn thịnh nộ đi qua nó lại trở về với dáng vẻ hiền hòa vốn có thường ngày của nó.
 Nhà tôi ở cạnh con sông nên nó chính l;à người bạn thân thiết với tôi. Tôi yêu sông bởi sông luôn là người cùng tôi chia sẽ mọi chuyện vui buồn và cũng chỉ có nó mới giữ kín được những dòng tâm sự sâu kín nhất trong lòng tôi.
 Tôi rất yêu dòng sông quê, bởi tuổi thơ tôi gắn bó rất nhiều với dòng sông. Dù mai này tôi có đi đâuthì những kĩ niệm về con sông quêmãi hiện hửu trong tâm hồn tôi.
 Thái Thùy Dương
 Lớp 5A

File đính kèm:

  • docVAN HAY LOP 45.doc