Cảm nghĩ về mẹ

doc1 trang | Chia sẻ: haohao | Lượt xem: 1350 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Cảm nghĩ về mẹ, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Nguyễn Thị Thanh Thư 
Lớp 7A3
“Thương cha xuôi ngược giữa dòngMẹ yêu tất tả gánh gồng nuôi con”
 Câu ca dao ngọt ngào, mang đậm cái ý nghỉa sâu sắc này đã khắc sâu và để lại trong đáy lòng mỗi người con chúng ta hình ảnh về sự khó khăn, nhọc nhằn của người cha- người mẹ. Những tấm lòng cao cả, sẵn sàng hi sinh trong suốt một quãng đời dài đằng đẵng nuôi con. Trong tận đáy lòng tôi, công lao của cha- tình thương của mẹ là bầu trời hi sinh to lớn, vĩ đại hơn cả. Nhất là tình thương mênh mông của mẹ đã đem đến cho tôi một niềm tự hào, tấm lòng quý trọng thương yêu về người đã tận tụy chăm sóc, hi sinh vì tôi trong suốt thời gian qua. Nhớ ngày nào, tôi còn được chắt chiu âu yếm trên vòng tay yêu thương ấm áp của mẹ mà bây giờ, tôi đã khôn lớn và thời gian cũng đã đưa mẹ đến với độ tuổi bốn mươi, kèm theo đó là bao nỗi nhọc nhằn , lo âu hằng trên đôi mắt mỗi khi mẹ nghĩ đến đứa con gái này. Với tôi, mẹ luôn là một người phụ nữ trẻ trung, lạc quan với cuộc sống, và tuổi trẻ vẫn sẽ mãi chan chứa trong tâm hồn mộc mạc, bình dị của mẹ. Vầng trán cao thể hiện mẹ là một người thông minh, hiểu biết nhiều và ứng xử tốt với mọi điều xung quanh. Mái tóc dài, uốn xoăn luôn được mẹ búi lên gọn gàng, làm gương mặt thêm phúc hậu, gần gũi thân thương hơn. Đôi mắt mẹ long lanh đen láy, luôn hiện lên một vẻ đẹp đôn hậu của tâm hồn. Ánh mắt ấy mỗi khi vui lại đem đến cho tôi một ngọn lửa sáng, sưởi ấm lòng đứa con này. Hằng ngày, mẹ phải làm nhiều công việc vất vả và sự mệt mỏi ấy lại hiện rõ lên trong mắt mẹ, biết được điều đó thế nên mỗi khi rãnh rỗi, tôi luôn giúp mẹ làm những việc nhỏ nhặt, giúp nỗi nhọc nhằn của mẹ được vơi đi phần nào. Làn da mẹ tôi sẫm chứ không còn trắng như bao ngày trước nữa. Bàn tay nỗi những gân xanh, bên cạnh đó là những vết chai sần… Có lẽ, vì phải tất tả lo cho cuộc sống của ba anh em tôi, mẹ không còn sợ cái nắng gắt chói chang của những ngày trưa nữa. “ Mẹ ơi, con cảm ơn với tất cả những gì mẹ đã dành cho anh em chúng con !”
 Mẹ là một người nội trợ đảm đang nhất trong gia đình tôi. Hằng ngày, mẹ phải làm hết các công việc nhà. Có lẽ phải mệt mỏi lắm ! Mẹ thường xuyên vào bếp để làm những món ăn ngon cho mọi người. Với tôi, những món ăn của mẹ là hấp dẫn nhất. Nó không chỉ ngon về hương vị mà còn ngạt ngào, chất chứa bao ý nghĩa từ đôi bàn tay giản dị mà khéo léo của mẹ nấu. Mẹ làm việc dù có mệt nhọc thế nào tôi cũng chưa bao giờ thấy mẹ than thở hay trách móc một điều gì. Hằng đêm, khi tôi đã đi vào giấc ngủ ngon lành thì mẹ vẫn ngồi đó miệt mài cùng những trang giấy trắng, dưới ánh đèn nhỏ, không đủ tỏa sáng cả một màn đêm tối giá lạnh. Thấy mẹ mệt mỏi như vậy, lòng tôi xao xuyến thương mẹ biết bao. Đối với ông bà nội, mẹ tôi luôn chu đáo lo lắng, kính trọng họ, thế nên ông nôi tôi rất thương mến mẹ, ông luôn xem mẹ là con gái ruột của mình. Với chúng tôi, mẹ chăm sóc từng li từng tí cho cái ăn, giấc ngủ. Mẹ luôn luôn yêu thương, dạy dỗ tôi một cách nhẹ nhàng. Vì thế, trong lòng tôi, mẹ là người phụ nữ hiền hâu, giỏi giang nhất. Mẹ luôn nhiệt tình giúp đỡ, chia sẻ những khó khăn với bà con xóm giềng. Thế nên, trong mắt mọi người, mẹ tôi là người tốt bụng, đôn hậu nhất. 
 Mẹ không tạo quá nhiều áp lực cho tôi trong học tập, trong cuộc sống. Khi tôi phạm lỗi hay sa sút trong việc học, mẹ không quá nghiêm khắc mà vẫn dịu dàng dạy bảo tôi những đạo lí để tôi hiểu và nhìn nhận tốt về cuộc sống này. Tuy vậy, khi ấy, đôi mắt mẹ vẫn lộ rõ vẻ buồn sầu thất vọng. Vì thế, tôi luôn tự hứa với lòng không được tái phạm làm mẹ buồn nữa. Mỗi khi cần thiết, mẹ luôn chia sẻ với tôi những niềm vui nỗi buồn làm tình thương giữa tôi và mẹ được sâu đậm hơn. Với mẹ, mỗi khi tôi vui, nụ cười của tôi chính là niềm vui của mẹ. Và khi tôi buồn, mẹ lặng thầm rơi nước mắt vì tôi. Sự sẻ chia này chính là động lực để tôi vững bước đứng lên sau mỗi khó khăn vấp ngã của đường đời.
 Có lần, mẹ đã vì tôi mà không quãng cái giá rét của cơn mưa. Một mình mẹ với chiếc áo ấm bước đến hiệu thuốc để mua thuốc, cầm cự bệnh sốt cho tôi. Và đánh đổi lại, tôi đã mau chóng hết bệnh, nhưng căn bệnh sốt thì lại dồn dập vào người mẹ. Khi ấy, tôi thấy thương mẹ lắm, tôi lẳng lặng khóc khi mẹ phải chịu cái mệt mỏi vì tôi. Đến giờ, sự việc này vẫn còn lắng động trong tôi, tôi chợt thấy mình vô cùng hạnh phúc khi có người mẹ chu đáo, đôn hậu lại hiền tử như vậy. Tôi cảm thấy rằng: Dù dòng sông có rộng, có to lớn cách mấy cũng không thể sánh bằng dòng sông mênh mông, sâu đậm của tình mẹ. Là một người con lớn lên từ trái tim mẹ hiền, với tôi, mẹ còn là một người bạn, người cô đã dẫn dắt tôi những bước đi đầu tiên trên đường đời. Dạy tôi những tiếng nói bập bẹ của thế giới xung quanh. Nâng đỡ, dưỡng dục tôi những đạo lí làm người khi tôi vấp ngã bởi những khó khăn trong cuộc sống. Trong tận tấm lòng tôi, mẹ là một niềm tự hào to lớn nhất. Có lẽ bây giờ, tôi đã đủ lớn để hiểu cái nỗi nhọc nhằn và có thể giúp đỡ, san sẻ những khó khăn cùng mẹ. Mẹ mãi mãi là bến đổ bình yên cho đời tôi để cuộc sống của tôi được hạnh phúc, đầy đủ như bao người. 
 Sự nhọc nhằn, không quãng khó khăn trong thời gian qua đã đủ để tôi hiểu tấm lòng và tình thương của mẹ dành cho đứa con này. Cảm ơn thời gian đã đưa mẹ đến với cuộc sống của tôi. Bây giờ, tôi thấy nhớ da diết lời ru “ ầu ơ..” ngọt ngào ngày nào của mẹ, làm sao tôi có thể quên được bao kỉ niệm dấu yêu ấy. “ Mẹ ơi, mẹ mãi mãi là cô tiên hiền hậu, xinh đẹp nhất với con ! Mẹ đã cho con biết được thế nào là tình thương yêu rộng lớn, ngọt ngào của lòng mẹ, làm cuộc sống của con có thêm được bao ý nghĩa sâu sắc trong quãng đời làm người. Mẹ biết không. Dù mai đây có đi đâu về đâu thì tấm lòng, giọng nói là lời ru tha thiết ngày nào của mẹ vẫn mãi mãi tồn tại trong tâm hồn con. Bởi vì, mẹ là mẹ của con ! ’’

File đính kèm:

  • docCam nghi ve me Thanh Thu.doc